BÀI ĐỌC 1: Xh 3, 1-8a. 13-15
Trích sách Xuất Hành.
Trong những ngày ấy, Môsê chăn chiên cho ông nhạc là
Giêtrô, tư tế xứ Mađian. Ông lùa đoàn chiên qua sa mạc,
đến núi Horeb là núi của Thiên Chúa. Thiên Chúa hiện ra
với ông trong ngọn lửa cháy từ giữa bụi gai. Ông nhìn thấy
bụi gai bốc lửa, nhưng không bị thiêu rụi. Môsê nói: “Ta
hãy lại xem cảnh tượng kỳ lạ này, vì sao bụi gai không bị
thiêu rụi”. Thiên Chúa thấy ông lại xem, từ giữa bụi gai
Người gọi ông: “Môsê! Môsê!” Ông thưa: “Dạ con đây!”
Chúa nói: “Ngươi đừng đến gần đây. Hãy cởi dép ở chân ra,
vì chỗ ngươi đang đứng là nơi thánh”. Chúa lại nói: “Ta là
Thiên Chúa của Tổ phụ ngươi. Thiên Chúa của Abraham,
Thiên Chúa của Isaac, Thiên Chúa của Giacóp”. Môsê che
mặt, vì không dám nhìn Thiên Chúa. Chúa nói: “Ta đã thấy
dân Ta phải khổ cực ở Ai-cập. Ta đã nghe tiếng chúng kêu
than kẻ đốc công áp bức. Ta biết nỗi đau khổ của chúng,
nên Ta xuống cứu chúng thoát khỏi tay người Ai-cập và đưa
ra khỏi đất ấy đến miền đất tốt tươi rộng lớn, đất tràn trề sữa
và mật”. Môsê thưa với Thiên Chúa rằng: “Này con sẽ đến
với con cái Israel và bảo họ: Thiên Chúa của tổ phụ anh em
đã sai tôi đến với anh em. Nếu họ hỏi con: ‘Tên Người là
gì?’, con sẽ nói sao với họ?” Thiên Chúa nói với Môsê: “Ta
là Đấng Tự Hữu”. Chúa nói: “Ngươi sẽ bảo con cái Israel
thế này: ‘Đấng Tự Hữu sai tôi đến với anh em’ “. Thiên
Chúa lại nói với Môsê: “Ngươi sẽ bảo con cái Israel thế
này: ‘Thiên Chúa của tổ phụ anh em, Thiên Chúa của
Abraham, Thiên Chúa của Isaac, Thiên Chúa của Giacóp
sai tôi đến với anh em’. Đó là danh Ta cho đến muôn đời, đó
là danh Ta phải ghi nhớ qua mọi thế hệ”. Đó là lời Chúa.

BÀI ĐỌC II: 1 Cr 10, 1-6. 10-12
Trích thư thứ nhất của Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu
Côrintô.
Anh em thân mến, tôi không muốn để anh em không
hay biết điều này, là tất cả cha ông chúng ta đã được ở dưới
áng mây, đi ngang qua biển và tất cả nhờ Môsê mà được
thanh tẩy, dưới áng mây và trong lòng biển; tất cả đã ăn
cùng một thức ăn thiêng liêng, và uống cùng một thức uống
thiêng liêng. Thật vậy, tất cả đã uống nước phát xuất từ tảng
đá thiêng liêng đi theo họ: tảng đá ấy chính là Chúa Kitô.
Tuy nhiên, không phải phần đông trong họ đã sống đẹp lòng
Chúa, vì họ đã bị gục ngã trong hoang địa. Bao nhiêu sự
kiện đó nêu gương cho chúng ta, để chúng ta đừng chiều
theo những dục vọng xấu xa như những người đó đã chiều
theo. Anh em đừng lẩm bẩm kêu trách như một số người
trong bọn họ đã làm, và đã vong mạng bởi tay một sứ thần
huỷ diệt. Những việc đó đã xảy đến cho họ để làm gương,
và đã được ghi chép để răn bảo chúng ta là những người
đang sống trong thời đại cuối cùng. Thế nên, ai tưởng mình
đang đứng vững, hãy ý tứ kẻo ngã. Đó là lời Chúa.

PHÚC ÂM: : Lc 13, 1-9
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, có những kẻ thuật lại cho Chúa Giêsu về việc
quan Philatô giết mấy người Galilê, làm cho máu họ hoà lẫn
với máu các vật họ tế sinh. Ngài lên tiếng bảo: “Các ngươi
tưởng rằng mấy người xứ Galilê bị ngược đãi như vậy là
những người tội lỗi hơn tất cả những người khác ở xứ Galilê
ư? Ta bảo các ngươi: không phải thế. Nhưng nếu các ngươi
không ăn năn hối cải, thì tất cả các ngươi cũng sẽ bị huỷ
diệt như vậy. Cũng như mười tám người bị tháp Silôe đổ
xuống đè chết, các ngươi tưởng họ tội lỗi hơn những người
khác ở Giêrusalem ư? Ta bảo các ngươi: không phải thế.
Nếu các ngươi không ăn năn hối cải, thì tất cả các ngươi
cũng sẽ bị huỷ diệt như vậy”. Ngài nói với họ dụ ngôn này:
“Có người trồng một cây vả trong vườn nho mình. Ông đến
tìm quả ở cây đó mà không thấy, ông liền bảo người làm
vườn rằng: ‘Kìa, ba năm nay ta đến tìm quả cây vả này mà
không thấy có. Anh hãy chặt nó đi, còn để nó choán đất làm
gì!’ Nhưng anh ta đáp rằng: ‘Thưa ông, xin để cho nó một
năm nay nữa, tôi sẽ đào đất chung quanh và bón phân; may
ra nó có quả chăng, bằng không năm tới ông sẽ chặt nó đi'”.
Đó là lời Chúa.