RƯỚC LÁ

BÀI PHÚC ÂM: Lc 19, 28-4
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, Chúa Giêsu đi trước lên Giêrusalem. Và
xảy ra là khi Người đến gần Bếtphaghê và Bêtania,
giáp núi gọi là núi Cây Dầu, Người sai hai môn đệ đi
và bảo rằng: “Các con hãy đến làng trước mặt kia, vừa
vào làng, các con sẽ gặp con lừa con cột sẵn đó chưa ai
cỡi bao giờ; các con hãy mở dây mà dẫn về. Và nếu có
ai hỏi các con “Tại sao các ông mở dây?”, thì hãy nói
thế này: “Vì Chúa cần dùng đến nó”. Hai người được
sai ra đi, và gặp lừa con đứng đó như Chúa đã bảo. Hai
ông đang mở dây lừa con, thì chủ nó hỏi rằng: “Sao
các ông mở dây lừa con?” Hai ông đáp: “Vì Chúa cần
đến nó”. Hai ông dắt lừa về cho Chúa Giêsu, trải áo lên
mình lừa và đặt Chúa lên trên. Dọc đàng, người ta trải
áo trên lối đi. Khi Người đến gần triền núi Cây Dầu, tất
cả đoàn môn đệ hân hoan lớn tiếng ca ngợi Chúa về
mọi phép lạ họ đã thấy mà rằng: “Chúc tụng Đấng
nhân danh Chúa mà đến! Bình an trên trời và vinh
quang trên các tầng trời”. Một vài người biệt phái trong
đám đông nói cùng Người rằng: “Thưa Thầy, xin hãy
mắng các môn đệ Ngài đi”. Chúa Giêsu nói: “Tôi bảo
cho các ông biết: nếu họ làm thinh, thì những viên đá
sẽ la lên”. Đó là lời Chúa.

THÁNH LỄ:

BÀI ĐỌC I: Is 50, 4-7

Trích sách Tiên tri Isaia.
Chúa đã ban cho tôi miệng lưỡi đã được huấn
luyện, để tôi biết dùng lời nói nâng đỡ kẻ nhọc nhằn.
Mỗi sáng Người đánh thức tôi, Người thức tỉnh tai tôi,
để nghe lời Người giáo huấn. Thiên Chúa đã mở tai
tôi, mà tôi không cưỡng lại và cũng chẳng thối lui. Tôi
đã đưa lưng cho kẻ đánh tôi, đã đưa má cho kẻ giật
râu; tôi đã không che giấu mặt mũi, tránh những lời
nhạo cười và những người phỉ nhổ tôi. Vì Chúa nâng
đỡ tôi, nên tôi không phải hổ thẹn; nên tôi trơ mặt chai
như đá, tôi biết tôi sẽ không phải hổ thẹn. Đó là lời
Chúa.

BÀI ĐỌC II: Pl 2, 6-11
Trích thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu
Philipphê.
Chúa Giêsu Kitô, tuy là Đthân phậnđThiên Chúa,
đã không nghĩ phải giành cho được ngang hàng với
Thiên Chúa; trái lại, Người huỷ bỏ chính mình mà
nhận lấy thân phận tôi đòi, đã trở nên giống như loài
người, với cách thức bề ngoài như một người phàm.
Người đã tự hạ mình mà vâng lời cho đến chết, và chết

trên thập giá. Vì thế, Thiên Chúa đã tôn vinh Người, và
ban cho Người một danh hiệu vượt trên mọi danh hiệu,
để khi nghe tên Giêsu, mọi loài trên trời dưới đất và
trong địa ngục phải quỳ gối xuống, và mọi miệng lưỡi
phải tuyên xưng Đức Giêsu Kitô là Chúa để Thiên
Chúa Cha được vinh quang. Đó là lời Chúa.